Nguồn: Tiq Milan
Bloo D -- Phong cách thời trang không chỉ là gu thẩm mỹ mà nó còn là lời khẳng định bản sắc của chính bạn.

Đã được 20 năm kể từ khi áo nịt ngực bước vào cuộc đời tôi. Nhưng thú thật mối quan hệ giữa tôi và nó rất đỗi nhạt nhòa. Và sở dĩ có sự tồn tại của mối quan hệ này trong một thời gian là bởi không phải tự dưng một ngày mà tôi có thể quẳng hết chúng đi theo mong muốn. Trải nghiệm tìm về bản dạng giới của chính mình khi bạn là người chuyển giới chưa bao giờ là một quá trình diễn ra chớp nhoáng, như chỉ cần bật một cái công tắc lên rồi thì mọi biểu hiện nữ tính đồng loạt biến mất.
Tôi từng theo học một trường trung học chỉ dành cho nữ - một nơi luôn tự hào về cách mà nhà trường đã nuôi dưỡng sự nữ tính và dạy dỗ để trở thành một người phụ nữ. Váy và đầm, nịt ngực và áo sơ-mi nữ là những thứ bắt buộc. Tôi miễn cưỡng tuân theo quy định về đồng phục của trường vì không muốn gây quá nhiều rắc rối và ảnh hưởng đến 4 năm trung học.
Tôi chưa từng nhìn lại hình tượng nữ tính đó của mình sau ngày tốt nghiệp. Tôi muốn để lại sau lưng mọi cảm giác kì quặc và trật nhịp đi cùng với nó. Ngay khi chạm đến ngưỡng trưởng thành và có thể tự quyết định cơ thể mình, không một chút chần chừ tôi đã bắt đầu bước đi trên con đường xây dựng hình ảnh người đàn ông vốn trước nay vẫn luôn hiện diện bên trong mình.
Tôi chưa từng nhìn lại hình tượng nữ tính đó của mình sau ngày tốt nghiệp. Tôi muốn để lại sau lưng mọi cảm giác kì quặc và trật nhịp đi cùng với nó. Ngay khi chạm đến ngưỡng trưởng thành và có thể tự quyết định cơ thể mình, không một chút chần chừ tôi đã bắt đầu bước đi trên con đường xây dựng hình ảnh người đàn ông vốn trước nay vẫn luôn hiện diện bên trong mình.
Với những người chuyển giới nam, việc phải lớn lên trong những bộ quần áo dành cho nữ là một sự nhầm lẫn giới tính vô cùng khó chịu mà họ phải trải qua mỗi ngày. Nhưng quá trình tiến đến tính nam ở mỗi người thì cũng đa dạng như cách mỗi cá nhân chọn thể hiện nó ra ngoài. Một văn hóa mới và những định nghĩa mới về tính nam vốn xuất phát từ cộng đồng queer đã tạo thêm không gian cho nam giới tự định hình cơ thể và sự nam tính của họ theo cảm giác phù hợp với bản thân. Một trong số đó là việc thay đổi ngoại hình và thay đổi trang phục.
Mỗi người trải qua chuyện này theo những cách riêng. Một số luôn cảm thấy thoải mái với cơ thể vốn có, nên đối với họ, phẫu thuật ngực không quan trọng. Nhưng với tôi, việc có một tấm ngực phẳng không chỉ để thể hiện giới tính thật sự của tôi – mà nó còn là tự do. Được thoải mái cởi trần ở biển và cảm nhận ánh mặt trời trên làn da trần trụi là điều mà đa số người chuyển giới nam khao khát. Trải qua thời thơ ấu và niên thiếu, tôi được dạy rằng đã mang cơ thể con gái thì đồng nghĩa với việc không được chạy, nhảy, chơi đùa quá mức hay để người lấm bẩn. Phẫu thuật ngực chính là cứu cánh để tôi lấy lại tự chủ cho chính mình.
Mỗi người trải qua chuyện này theo những cách riêng. Một số luôn cảm thấy thoải mái với cơ thể vốn có, nên đối với họ, phẫu thuật ngực không quan trọng. Nhưng với tôi, việc có một tấm ngực phẳng không chỉ để thể hiện giới tính thật sự của tôi – mà nó còn là tự do. Được thoải mái cởi trần ở biển và cảm nhận ánh mặt trời trên làn da trần trụi là điều mà đa số người chuyển giới nam khao khát. Trải qua thời thơ ấu và niên thiếu, tôi được dạy rằng đã mang cơ thể con gái thì đồng nghĩa với việc không được chạy, nhảy, chơi đùa quá mức hay để người lấm bẩn. Phẫu thuật ngực chính là cứu cánh để tôi lấy lại tự chủ cho chính mình.
"Một văn hóa mới và những định nghĩa mới về tính nam vốn xuất phát từ cộng đồng queer đã tạo thêm không gian cho nam giới tự định hình cơ thể và sự nam tính của họ theo cảm giác phù hợp với bản thân."
Nó cũng sẽ đánh dấu bước đầu trong những nỗ lực trở thành hình mẫu “người đàn ông cổ điển” mà tôi luôn ngưỡng mộ ở bố và các chú, và chỉ có tấm ngực phẳng mới có thể đáp ứng được điều đó. Tôi vẫn cất bộ com-lê màu kem cùng chiếc áo sơ-mi màu xanh bạc hà của ông tôi sâu trong tủ quần áo, mong đợi một ngày tôi có thể khoác chúng lên người, ngày tôi được xác định đúng giới tính cùa mình mà không còn phải vướng bận về giới tính bị áp đặt trước đó.
Phẫu thuật phần trên – hay được hiểu là cắt bỏ cặp ngực và định hình lại mặt ngực phẳng – là một bước thay đổi thường thấy ở người chuyển giới nam.
Cuối cùng tôi cũng trải qua ca phẫu thuật vào tháng 1/2011. Khoảnh khắc tỉnh dậy và thực sự cảm nhận gánh nặng đã được trút bỏ, tôi đã bật khóc. Những tháng sau đó, tôi không ngừng tập luyện để làm cơ ngực săn chắc và vuông vức hơn. Giờ thì tôi có thể mặc một cái áo thun vào mùa xuân mà không còn lo bị gọi sai giới tính nữa. Cuối cùng tôi đã có thể tự do lựa chọn phong cách cho riêng mình.
Phẫu thuật phần trên – hay được hiểu là cắt bỏ cặp ngực và định hình lại mặt ngực phẳng – là một bước thay đổi thường thấy ở người chuyển giới nam.
Cuối cùng tôi cũng trải qua ca phẫu thuật vào tháng 1/2011. Khoảnh khắc tỉnh dậy và thực sự cảm nhận gánh nặng đã được trút bỏ, tôi đã bật khóc. Những tháng sau đó, tôi không ngừng tập luyện để làm cơ ngực săn chắc và vuông vức hơn. Giờ thì tôi có thể mặc một cái áo thun vào mùa xuân mà không còn lo bị gọi sai giới tính nữa. Cuối cùng tôi đã có thể tự do lựa chọn phong cách cho riêng mình.
Nguồn: Tiq Milan
Trước khi phẫu thuật, tôi đã phải dùng băng gạc hay băng keo để bó ngực lại, kết quả là xương sườn bị siết chặt tới mức lưng tôi hằn những vết bầm đỏ. Tôi mặc 2, 3 lớp áo vào giữa mùa hè phủ lên chiếc áo bó tất cũng chỉ để trông tự nhiên nhất có thể. Hẳn nhiên chẳng dễ chịu chút nào, chưa kể nóng nực nữa, nhưng nó thật sự đáng để làm. Đứng trước gương nhìn vào cơ thể không có gì nhấp nhô trước ngực (có thể nhô ra một tí ở bụng nhưng cũng không sao) và khoác áo lên người mà không còn một dấu hiệu nào ám chỉ đặc điểm cơ thể nữ, với tôi đó chính là tự do.
Giờ thì chẳng cần áo bó nữa. Tôi có thể mặc một chiếc áo thun cổ chữ V ôm sát người mà không cần phải khoác thêm sơ-mi ngoài. Tôi có thể mặc áo ba lỗ vào mùa hè và không còn lo để lộ áo bó. Sau khi điều chỉnh lại ngực trở về hình dáng đúng của nó, tôi được tự do thể hiện gu thẩm mỹ cá nhân mà không cần phải che giấu cơ thể này nữa.
Giờ thì chẳng cần áo bó nữa. Tôi có thể mặc một chiếc áo thun cổ chữ V ôm sát người mà không cần phải khoác thêm sơ-mi ngoài. Tôi có thể mặc áo ba lỗ vào mùa hè và không còn lo để lộ áo bó. Sau khi điều chỉnh lại ngực trở về hình dáng đúng của nó, tôi được tự do thể hiện gu thẩm mỹ cá nhân mà không cần phải che giấu cơ thể này nữa.

Cơ thể chỉ thể hiện một phần bản dạng giới của bạn. Vốn là áp kế cụ thể nhất nói lên mức độ “trans” ở một người ta trông thấy, dẫu vậy nó không hoàn toàn phản ánh hết những sắc thái đa dạng trong trải nghiệm của người chuyển giới. Nhưng quần áo luôn mang ý nghĩa như một tuyên ngôn. Những bộ cánh nam giới từng làm tôi mê mẩn, giờ đây chúng đã trở thành một phần con người tôi. Quần áo đã vừa vặn với cơ thể tôi hơn, không còn cảm giác bị bọc trong hàng khối lớp áo để che thân nữa. Cứ như thế, phong cách thời trang không còn đơn thuần là gu thẩm mỹ cá nhân mà nó đã trở thành lời khẳng định con người của chính tôi.

Tiq Milan là một người chuyển giới Nam hiện đang sinh sống ở Mỹ. Anh là nhà hoạt động vì quyền người chuyển giới và chuyên gia truyền thông tại GLAAD. Anh từng viết bài cho nhiều tờ báo danh tiếng như New York Times và Rolling Stone về các vấn đề của cộng đồng LGBT. Cùng với vợ là Kim Katrin Milan, cả hai còn góp tiếng cổ vũ cho hiện diện của người queer da màu và vận động cho quyền con người ở nhiều nơi khác trên thế giới.