Jamie Bảo Anh – “Cuối cùng bạn sẽ không còn nhìn thấy trong gương đơn giản một hình hài đáp ứng tiêu chuẩn thẩm mỹ nữa, mà hình hài ấy còn phản ánh vẻ đẹp của sự tự chủ, tự khẳng định và tự do.”
Học cách yêu chính mình vốn phụ thuộc vào tâm lý nhiều hơn là bản thân cơ thể của bạn. Tất nhiên tập gym và hạn chế ăn quà vặt cũng giúp ích rất nhiều: tôi khỏe ra và đẹp lên, tâm trạng vui vẻ hơn. Nhưng dùng testosterone và chăm chỉ tập luyện thể dục thể thao không phải là chìa khóa vạn năng, có những thứ mãi mãi bạn không thể thay đổi được. Chẳng hạn như tôi có khuôn mặt tròn và vòng hông rộng hơn bọn con trai. Dù có thử mọi cách để giảm cân thì hai phần cơ thể này đã, đang và sẽ luôn là một phần trong tôi. Là gien rồi, phải chấp nhận thế thôi.
Khi nhận ra điều đó, tôi lại tiếp tục vỡ lẽ ra rằng mặc dù tập gym đều đặn có giúp tự tin hơn thật đấy, nhưng càng ngày tôi càng nhận ra sâu trong tâm trí, tôi đang theo đuổi một mục tiêu không tưởng. Tôi khao khát có một cơ thể lực lưỡng chuẩn lưng dài vai rộng hình tam giác ngược của một người đàn ông. Tôi còn muốn một khuôn mặt thon dài với xương quai hàm góc cạnh mà ai ai cũng phát cuồng vì nó. Nhưng có một thực tế là chân tôi to và vòng ba thì nở nang. Chưa kể bẩm sinh tôi là người có khuôn mặt tròn. Giờ đây tôi có nhiều cơ bắp hơn và đã giảm được khá nhiều cân so với thời trung học, nhưng những đặc điểm cơ thể vừa nói ở trên là một phần làm nên con người tôi mà vốn dĩ không thể thay đổi.
Khi nhận ra điều đó, tôi lại tiếp tục vỡ lẽ ra rằng mặc dù tập gym đều đặn có giúp tự tin hơn thật đấy, nhưng càng ngày tôi càng nhận ra sâu trong tâm trí, tôi đang theo đuổi một mục tiêu không tưởng. Tôi khao khát có một cơ thể lực lưỡng chuẩn lưng dài vai rộng hình tam giác ngược của một người đàn ông. Tôi còn muốn một khuôn mặt thon dài với xương quai hàm góc cạnh mà ai ai cũng phát cuồng vì nó. Nhưng có một thực tế là chân tôi to và vòng ba thì nở nang. Chưa kể bẩm sinh tôi là người có khuôn mặt tròn. Giờ đây tôi có nhiều cơ bắp hơn và đã giảm được khá nhiều cân so với thời trung học, nhưng những đặc điểm cơ thể vừa nói ở trên là một phần làm nên con người tôi mà vốn dĩ không thể thay đổi.
"Càng ngày tôi càng nhận ra sâu trong tâm trí, tôi đang theo đuổi một mục tiêu không tưởng."
Những gì thuộc về di truyền bẩm sinh thì ta nên chấp nhận. Khi đó, bạn không còn ái ngại về những đường nét không hoàn hảo trên cơ thể của mình nữa. Sẽ thoải mái hơn rất nhiều. Bởi vì khi nào còn ái ngại, còn không thoải mái, bạn sẽ vô thức chối bỏ chính mình. Và bạn còn biết điều gì tệ hơn nữa không? Đó chính là chạy theo những tiêu chuẩn hình thể hấp dẫn bên ngoài mà bỏ quên con người vốn dĩ luôn độc nhất của mình. Tôi cũng thừa nhận một thời gian dài trước kia từng nghĩ, nếu phải đánh đổi bất cứ thứ gì để có được thân hình của một “hot boy” là tôi làm ngay.
Có lẽ nên đổ tội cho truyền thông đã tạo nên một chuẩn mực chung về cái đẹp quá xa rời thực tế vốn đa dạng hình hài. Hoặc có thể do những lời bình phẩm chọc ghẹo hay bàn luận thiếu tế nhị nhưng đủ để lại vết thương trong lòng người nghe chúng (“Hóa ra mặt của Connor nhìn từ xa trông hệt như cái mâm ấy!”). Hoặc cũng có thể lỗi là chính tôi vì đã để tất cả những thứ đó đi vào đầu mình.
Có lẽ nên đổ tội cho truyền thông đã tạo nên một chuẩn mực chung về cái đẹp quá xa rời thực tế vốn đa dạng hình hài. Hoặc có thể do những lời bình phẩm chọc ghẹo hay bàn luận thiếu tế nhị nhưng đủ để lại vết thương trong lòng người nghe chúng (“Hóa ra mặt của Connor nhìn từ xa trông hệt như cái mâm ấy!”). Hoặc cũng có thể lỗi là chính tôi vì đã để tất cả những thứ đó đi vào đầu mình.
“Trước kia tôi từng nghĩ, nếu phải đánh đổi bất cứ thứ gì để có được thân hình của một ‘hot boy’ là tôi làm ngay.”
Nhưng tôi sẽ không quan tâm đến nguyên nhân làm sụt giảm lòng tự tôn của tôi nữa. Đã đến lúc tôi học cách yêu thương chính mình. Đầu tiên là miễn nhiễm trước những lời nhận xét tiêu cực. Mỗi khi nhìn vào gương, tôi chọn nhìn thấy một anh chàng ưa nhìn trong đó hơn là tự đào bới khuyết điểm bản thân. Tự khen mình một chút cũng không có gì quá đáng, vì những ngày tự hạ bản thân với tôi đã quá đủ. Tôi tự thưởng cho mình mỗi khi phát hiện ra hôm nay dưới cằm bắt đầu lún phún thêm râu mới hay các đường nét trên bắp tay tôi lại rõ hơn một chút. Nhìn những tấm hình cũ, tôi luôn tự nhắc nhở mình rằng hình xấu không có nghĩa là người xấu. Nếu chẳng may nhìn vào gương làm lòng chùng xuống, tôi sẽ nói “Cái gương này hỏng rồi!” và bỏ đi. Quan trọng là giữ cho tâm trạng luôn tốt.
Dù sao cũng không thể một sớm một chiều mà thay đổi được. Khoa học từng nói phải mất 21 ngày mới thay đổi được một thói quen, nhất là thói quen đối xử tệ với chính mình. Nó nằm ở góc sâu thẳm nhất của mỗi con người, kể cả người cứng cỏi nhất. Ngày nào cũng bị một đống tiêu chuẩn vẻ đẹp thần tượng xa vời mà phim ảnh, báo chí rót vào đầu thì khó có ai tự tin hoàn toàn về mình được. Dần dà, điều làm tôi ngạc nhiên và thích thú là một khi biết yêu bản thân, tự khắc bạn sẽ trân trọng vẻ đẹp từ những người khác. Bạn bè xung quanh tôi, tôi bỗng nhận ra nhiều điều mới mẻ và ĐẸP từ họ. Một chút thiếu chiều cao, ngón tay hơi khúc khuỷu, tí mụn ruồi đây đó – họ cho đó là khuyết điểm, nhưng tôi thấy chúng tạo thành những nét hấp dẫn riêng của họ.
Dù sao cũng không thể một sớm một chiều mà thay đổi được. Khoa học từng nói phải mất 21 ngày mới thay đổi được một thói quen, nhất là thói quen đối xử tệ với chính mình. Nó nằm ở góc sâu thẳm nhất của mỗi con người, kể cả người cứng cỏi nhất. Ngày nào cũng bị một đống tiêu chuẩn vẻ đẹp thần tượng xa vời mà phim ảnh, báo chí rót vào đầu thì khó có ai tự tin hoàn toàn về mình được. Dần dà, điều làm tôi ngạc nhiên và thích thú là một khi biết yêu bản thân, tự khắc bạn sẽ trân trọng vẻ đẹp từ những người khác. Bạn bè xung quanh tôi, tôi bỗng nhận ra nhiều điều mới mẻ và ĐẸP từ họ. Một chút thiếu chiều cao, ngón tay hơi khúc khuỷu, tí mụn ruồi đây đó – họ cho đó là khuyết điểm, nhưng tôi thấy chúng tạo thành những nét hấp dẫn riêng của họ.
"Mỗi khi nhìn vào gương, tôi chọn nhìn thấy một anh chàng ưa nhìn trong đó hơn là tự đào bới khuyết điểm bản thân."
Thích thú vì phát hiện mới mẻ này, tôi áp dụng cho bản thân. Khuôn mặt của tôi, dù tôi có không thích đến mức nào thì nó vẫn là của tôi và sẽ theo tôi suốt cuộc đời. Mọi người sẽ nhớ đến tôi vì khuôn mặt đó. Hy vọng ở lễ tang sau này của mình, khi mọi người nghĩ đến tôi, họ sẽ nghĩ đến khuôn mặt ấy khi tôi cười, khi tôi vui vẻ hạnh phúc. Sau tất cả, cách nhìn của bạn với cơ thể vẫn là điều quan trọng nhất. Bạn mới là người duy nhất có quyền đánh giá mình, không cần phải chăm bẵm để đạt được tiêu chuẩn abc, xyz nào đó bên ngoài. Khi đã chấp nhận cơ thể của mình, cơ thể bạn sẽ hài hòa với chính bạn. Tự đặt ra lộ trình cho con đường mình đi, rồi cuối cùng bạn sẽ không còn nhìn thấy trong gương đơn giản một hình hài đáp ứng tiêu chuẩn thẩm mỹ nữa, mà hình hài ấy còn phản ánh vẻ đẹp của sự tự chủ, tự khẳng định và tự do.