Chu Đông Phong -- Việc các bạn chuyển giới nam khổ sở với chu kỳ hàng tháng là một vấn đề rất đáng để bàn. Bằng cách đề cập và trao đổi về nó trong tư cách những người nam giới, chúng ta đang góp phần làm giảm đi những cảm giác bức bối về giới cũng như sự mặc cảm mà nó mang lại. Bởi “những ngày đèn đỏ” không chỉ là chuyện riêng của con gái.
Tình hình là vào lúc này, tôi đang vật vã chống chọi lại từng cơn co thắt bụng dưới ngay tại chỗ làm. Thật ra tôi có thể đứng dậy kiếm vài viên thuốc giảm đau nhưng vì lười quá, và hơn nữa cơn đau chưa tệ đến mức khiến tôi phải buộc mình đi tìm một chỗ để nằm dài ra sàn.
Đến đây, có lẽ tôi phải nói rõ với bạn rằng tôi là một thằng con trai với một cái tử cung. Đúng vậy, tôi là một người chuyển giới nam.
Công bằng mà nói, tôi nghĩ Đấng Tạo hóa đã ban cho tôi một cơ thể khá ổn. Tôi có bờ vai rộng, phần hông hẹp, thân hình quả táo thay vì quả lê. Vì vậy người tôi không có mấy đường cong mà trông vuông vức như một cái tủ lạnh.
Thế nên mặc dù không tiếp nhận testosterone, dáng người tôi đã có khuôn nam giới và điều đó khiến tôi cảm thấy yên lòng. Tuy nhiên, không được may mắn cho lắm, trong người tôi vẫn còn cơ quan sinh sản nữ.
Lần đầu tiên tôi có kinh nguyệt là năm 11 tuổi. Tôi từng nghĩ đó là một điều mà bản thân phải chấp nhận, cũng giống như việc tôi có bàn tay nhỏ và cặp lông mi dài vậy. Nói là thế nhưng quả thật chấp nhận nó không hề dễ dàng. Mọi người đều nghĩ chu kì hàng tháng là biểu hiện đặc trưng nhất của tính nữ. Đôi khi quan niệm đó khiến tôi thấy mình nữ tính quá đỗi.
Dẫu vậy, sự thật là, cho dù tôi vẫn trải qua những ngày “đèn đỏ” hàng tháng, nhưng không một lý do nào có thể nói vì điều đó mà làm tôi nữ tính. Giống như chứng nữ hóa tuyến vú (gynomastia) không làm nam giới thành phụ nữ, những lần “đèn đỏ” cũng không khiến tôi trở thành con gái.
Hầu như tất cả các bạn chuyển giới nam từng phải trải qua những ngày kinh nguyệt, nhưng đó lại là khía cạnh chúng ta không muốn nói đến - phần nhiều vì cảm giác khó chịu và xấu hổ. Âu cũng là một điều dễ hiểu.
Tuy nhiên, thay vì hổ thẹn, ngược lại chúng ta cần chia sẻ nhiều hơn về hiện tượng dù không mong muốn nhưng chẳng thể tránh được này, để từ đó giúp đỡ và cho nhau lời khuyên.
Đến đây, có lẽ tôi phải nói rõ với bạn rằng tôi là một thằng con trai với một cái tử cung. Đúng vậy, tôi là một người chuyển giới nam.
Công bằng mà nói, tôi nghĩ Đấng Tạo hóa đã ban cho tôi một cơ thể khá ổn. Tôi có bờ vai rộng, phần hông hẹp, thân hình quả táo thay vì quả lê. Vì vậy người tôi không có mấy đường cong mà trông vuông vức như một cái tủ lạnh.
Thế nên mặc dù không tiếp nhận testosterone, dáng người tôi đã có khuôn nam giới và điều đó khiến tôi cảm thấy yên lòng. Tuy nhiên, không được may mắn cho lắm, trong người tôi vẫn còn cơ quan sinh sản nữ.
Lần đầu tiên tôi có kinh nguyệt là năm 11 tuổi. Tôi từng nghĩ đó là một điều mà bản thân phải chấp nhận, cũng giống như việc tôi có bàn tay nhỏ và cặp lông mi dài vậy. Nói là thế nhưng quả thật chấp nhận nó không hề dễ dàng. Mọi người đều nghĩ chu kì hàng tháng là biểu hiện đặc trưng nhất của tính nữ. Đôi khi quan niệm đó khiến tôi thấy mình nữ tính quá đỗi.
Dẫu vậy, sự thật là, cho dù tôi vẫn trải qua những ngày “đèn đỏ” hàng tháng, nhưng không một lý do nào có thể nói vì điều đó mà làm tôi nữ tính. Giống như chứng nữ hóa tuyến vú (gynomastia) không làm nam giới thành phụ nữ, những lần “đèn đỏ” cũng không khiến tôi trở thành con gái.
Hầu như tất cả các bạn chuyển giới nam từng phải trải qua những ngày kinh nguyệt, nhưng đó lại là khía cạnh chúng ta không muốn nói đến - phần nhiều vì cảm giác khó chịu và xấu hổ. Âu cũng là một điều dễ hiểu.
Tuy nhiên, thay vì hổ thẹn, ngược lại chúng ta cần chia sẻ nhiều hơn về hiện tượng dù không mong muốn nhưng chẳng thể tránh được này, để từ đó giúp đỡ và cho nhau lời khuyên.
nếu người chuyển giới nam cũng nếm trải cảm giác đó, thế thì không phải lúc nào nó cũng thuộc về nữ giới
Thực ra với bài viết này, tôi mong sẽ khơi gợi một góc nhìn mới để chứng minh rằng kinh nguyệt không hẳn là thứ luôn được mặc định mang tính nữ - nếu người chuyển giới nam cũng nếm trải cảm giác đó, thế thì không phải lúc nào nó cũng thuộc về nữ giới đúng không? Đồng thời, qua việc chia sẻ cảm xúc và suy nghĩ về cơ thể mình, tôi nghĩ đôi khi đó lại là cách tốt nhất để chúng ta giải tỏa nỗi bức bối nơi thân thể. Cũng như qua việc tiếp thu những điều mới và tích cực, chúng ta sẽ học cách từng bước cải thiện đời sống của chính mình.
Rất nhiều người phải trải qua kì “đèn đỏ” hàng tháng, trong số đó đa phần là con gái và phụ nữ. Nhưng với những người chuyển giới nam và người không xác định bản thân là nữ, chúng ta cần tìm một ngữ cảnh và góc nhìn riêng để nói về trải nghiệm của mình, đồng thời lựa chọn ngôn ngữ phù hợp để không dùng sai nhân xưng giới.
Dưới đây là những điều tôi đã làm để giúp tâm trạng tốt hơn mỗi khi người bạn không mong muốn này ghé thăm.
Rất nhiều người phải trải qua kì “đèn đỏ” hàng tháng, trong số đó đa phần là con gái và phụ nữ. Nhưng với những người chuyển giới nam và người không xác định bản thân là nữ, chúng ta cần tìm một ngữ cảnh và góc nhìn riêng để nói về trải nghiệm của mình, đồng thời lựa chọn ngôn ngữ phù hợp để không dùng sai nhân xưng giới.
Dưới đây là những điều tôi đã làm để giúp tâm trạng tốt hơn mỗi khi người bạn không mong muốn này ghé thăm.
1. Tránh các sản phẩm “dành cho nữ giới”
Tôi không muốn dùng băng vệ sinh, tampon hay bất cứ sản phẩm nào khác “dành cho phụ nữ”. Nhưng khi thực sự cần đến chúng, đôi lúc tôi nhờ bạn gái mua hộ. Những khi phải tự mình đi mua, tôi tự nhắc nhở mình rằng cô thu ngân ở quầy chắc chắn là chẳng để tâm tôi mua gì đâu. Hoặc lỡ như tâm trạng đang cực kì nhạy cảm, tôi sẽ tránh các cửa tiệm mà chẳng may có thể gặp lại người thu ngân cũ.
Nhưng trên hết, tôi tập cho mình suy nghĩ rằng tôi đang trải qua một tình trạng bệnh lý theo chu kỳ hơn là trải nghiệm của phái nữ hàng tháng.
Tôi không muốn dùng băng vệ sinh, tampon hay bất cứ sản phẩm nào khác “dành cho phụ nữ”. Nhưng khi thực sự cần đến chúng, đôi lúc tôi nhờ bạn gái mua hộ. Những khi phải tự mình đi mua, tôi tự nhắc nhở mình rằng cô thu ngân ở quầy chắc chắn là chẳng để tâm tôi mua gì đâu. Hoặc lỡ như tâm trạng đang cực kì nhạy cảm, tôi sẽ tránh các cửa tiệm mà chẳng may có thể gặp lại người thu ngân cũ.
Nhưng trên hết, tôi tập cho mình suy nghĩ rằng tôi đang trải qua một tình trạng bệnh lý theo chu kỳ hơn là trải nghiệm của phái nữ hàng tháng.
----------
2. Nhìn bằng cặp mắt hài hước
Chẳng hạn, tôi sẽ gọi nó là “chuyện hiếm của nam giới”. Tôi tự đùa với chính mình, với bạn gái và bạn bè xung quanh.
Tôi làm cho nó trở nên khôi hài, theo hướng ít gây phiền muộn cho mình. Nếu xem nó là một vấn đề nhỏ, bạn sẽ không còn bị chi phối hay lấn cấn nữa. Bởi thường những chuyện lặt vặt thoáng qua không gây cho người ta nỗi xúc động lớn.
Thực tế thì không phải ai cũng có khiếu hài hước, nhưng tôi nhận ra khi bạn coi những rắc rối đến với mình nhẹ nhàng đi, mọi người xung quanh cũng sẽ làm theo như thế.
Chẳng hạn, tôi sẽ gọi nó là “chuyện hiếm của nam giới”. Tôi tự đùa với chính mình, với bạn gái và bạn bè xung quanh.
Tôi làm cho nó trở nên khôi hài, theo hướng ít gây phiền muộn cho mình. Nếu xem nó là một vấn đề nhỏ, bạn sẽ không còn bị chi phối hay lấn cấn nữa. Bởi thường những chuyện lặt vặt thoáng qua không gây cho người ta nỗi xúc động lớn.
Thực tế thì không phải ai cũng có khiếu hài hước, nhưng tôi nhận ra khi bạn coi những rắc rối đến với mình nhẹ nhàng đi, mọi người xung quanh cũng sẽ làm theo như thế.
----------
3. Ngay cả cơ thể con người cũng không hoàn toàn chỉ có nam giới và nữ giới
Tôi sẽ có cảm giác tốt hơn mỗi khi tự nhắc mình rằng sự thật thì cơ thể về mặt sinh học của “nam” và “nữ” có nhiều điểm tương đồng hơn là khác biệt theo như cách người ta thường nghĩ.
Tôi sẽ không bị tước đi bản dạng nam giới chỉ bởi lẽ tuyến sinh dục bên trong cơ thể tôi cho ra một lượng máu nhất định hàng tháng. Tôi không bị sinh nhầm cơ thể. Cơ thể tôi chỉ phát triển theo một cách khác hơn những chàng trai khác mà thôi. Nhìn chung, các đấng mày râu khác và tôi có sinh lý tương đối giống nhau, chẳng qua của tôi có hơi “trật đường ray” một chút.
Mặt khác, từ trước đến nay chúng ta vẫn thường quan niệm rằng chỉ có 2 hệ sinh dục là đực và cái, nam và nữ, ngoài ra không còn gì khác ở giữa. Tuy nhiên, sự tồn tại và đa dạng của người liên giới tính là một bằng chứng cho thấy quan niệm trên không hề chính xác.
Tính dục con người là một tập hợp đa diện và phức tạp. Vì vậy, tự nhắc mình điều đó, tôi cảm thấy khá hơn và hiểu rằng sự tồn tại của tôi không phải là lỗi vì bị đặt sai giới. Thực tế thì tôi chỉ đang nằm đâu đó trên dải giới tính, và tất cả chúng ta cũng đều như vậy.
Tôi sẽ có cảm giác tốt hơn mỗi khi tự nhắc mình rằng sự thật thì cơ thể về mặt sinh học của “nam” và “nữ” có nhiều điểm tương đồng hơn là khác biệt theo như cách người ta thường nghĩ.
Tôi sẽ không bị tước đi bản dạng nam giới chỉ bởi lẽ tuyến sinh dục bên trong cơ thể tôi cho ra một lượng máu nhất định hàng tháng. Tôi không bị sinh nhầm cơ thể. Cơ thể tôi chỉ phát triển theo một cách khác hơn những chàng trai khác mà thôi. Nhìn chung, các đấng mày râu khác và tôi có sinh lý tương đối giống nhau, chẳng qua của tôi có hơi “trật đường ray” một chút.
Mặt khác, từ trước đến nay chúng ta vẫn thường quan niệm rằng chỉ có 2 hệ sinh dục là đực và cái, nam và nữ, ngoài ra không còn gì khác ở giữa. Tuy nhiên, sự tồn tại và đa dạng của người liên giới tính là một bằng chứng cho thấy quan niệm trên không hề chính xác.
Tính dục con người là một tập hợp đa diện và phức tạp. Vì vậy, tự nhắc mình điều đó, tôi cảm thấy khá hơn và hiểu rằng sự tồn tại của tôi không phải là lỗi vì bị đặt sai giới. Thực tế thì tôi chỉ đang nằm đâu đó trên dải giới tính, và tất cả chúng ta cũng đều như vậy.
----------
4. Chia sẻ với những người bạn chuyển giới nam khác
Vì những lý do khác nhau, nhiều bạn chuyển giới nam vẫn trải qua chu kì kinh nguyệt hàng tháng. Tôi chắc rằng một số họ đã có thời gian trải nghiệm đủ lâu để có thái độ bình thản đối diện với cơn bức bối này. Vì vậy bạn nên nói chuyện, học hỏi kinh nghiệm từ họ.
Còn đối với tôi, mọi chuyện trở nên dễ chịu hơn khi biết xung quanh các bạn chuyển giới nam khác cũng đang có chung trải nghiệm với mình.
Tôi có một vài người bạn nam vẫn gặp “đèn đỏ” hàng tháng, và họ trải qua rất nhiều cảm xúc mỗi lần như vậy. Được nghe các bạn chuyển giới nam phàn nàn về việc họ đang vật vã trong kì “đèn đỏ”, dần dà điều đó trở thành một chuyện bực dọc thường ngày của đám con trai. Và từ từ, tôi cũng bắt đầu xem nó như một việc vớ vẩn thường ngày.
Nói về cơ quan sinh sản của bản thân trong tư cách người chuyển giới nam là một hành động khẳng định sự hiện diện của chúng ta. Nếu chúng ta cởi mở về chủ đề này, sẽ ngày càng ít đi những mặc cảm và xấu hổ xung quanh nó. Và khi không còn cảm giác tủi hổ, chúng ta sẽ không còn ray rứt, dằn vặt. Mà thay vào đó là một thái độ bình thản nhìn nhận.
Vì những lý do khác nhau, nhiều bạn chuyển giới nam vẫn trải qua chu kì kinh nguyệt hàng tháng. Tôi chắc rằng một số họ đã có thời gian trải nghiệm đủ lâu để có thái độ bình thản đối diện với cơn bức bối này. Vì vậy bạn nên nói chuyện, học hỏi kinh nghiệm từ họ.
Còn đối với tôi, mọi chuyện trở nên dễ chịu hơn khi biết xung quanh các bạn chuyển giới nam khác cũng đang có chung trải nghiệm với mình.
Tôi có một vài người bạn nam vẫn gặp “đèn đỏ” hàng tháng, và họ trải qua rất nhiều cảm xúc mỗi lần như vậy. Được nghe các bạn chuyển giới nam phàn nàn về việc họ đang vật vã trong kì “đèn đỏ”, dần dà điều đó trở thành một chuyện bực dọc thường ngày của đám con trai. Và từ từ, tôi cũng bắt đầu xem nó như một việc vớ vẩn thường ngày.
Nói về cơ quan sinh sản của bản thân trong tư cách người chuyển giới nam là một hành động khẳng định sự hiện diện của chúng ta. Nếu chúng ta cởi mở về chủ đề này, sẽ ngày càng ít đi những mặc cảm và xấu hổ xung quanh nó. Và khi không còn cảm giác tủi hổ, chúng ta sẽ không còn ray rứt, dằn vặt. Mà thay vào đó là một thái độ bình thản nhìn nhận.
----------
5. Bỏ qua kì vọng
Điều cuối cùng và có lẽ là nguyên tắc đơn giản nhất: hãy buông bỏ những kì vọng về giới.
Chúng ta đều lớn lên trong sự đánh đồng giữa bản dạng giới và giới tính sinh học, cũng như những mặc định về ý niệm thế nào là “nam” và “nữ”.
Mặc dù bây giờ tôi đã có nhiều thông tin hơn và biết rằng giới và giới tính sinh học không chỉ đơn giản là trắng và đen như cách vẫn được dạy bảo khi còn nhỏ, nhưng quả thật ngay chính chúng ta cũng phải cần một thời gian dài để xóa bỏ quan niệm này trong tiềm thức.
Vì vậy, tôi vẫn sẽ phải nghiêm khắc nói với chính mình rằng việc trải qua kì “đèn đỏ” không khiến mình nữ tính, tương tự như việc mang trên mình bầu ngực không mặc nhiên gán cho một người thiên chức làm mẹ. Nhưng rồi sẽ có ngày, tôi sẽ vượt qua tất thảy những ý niệm mặc định của bản thân về giới để có thể hoàn toàn chấp nhận rằng nam giới cũng có thể trải qua chu kì kinh nguyệt.
Cơ thể tôi không phải là cơ thể phụ nữ. Việc có kinh nguyệt không có nghĩa tôi là phụ nữ. Chỉ tự nhiên vậy thôi. Cơ thể tôi là thực thể của chính nó. Nó vẫn hoạt động theo cách đã được lập trình về mặt sinh học, và với tôi điều đó không thành vấn đề. Trải qua những ngày “đèn đỏ” không hề dễ chịu chút nào, thậm chí còn gây nhiều đau đớn và phiền muộn. Nhưng trên tất thảy, điều đó chẳng hề khiến tôi không còn là một thằng con trai.
Điều cuối cùng và có lẽ là nguyên tắc đơn giản nhất: hãy buông bỏ những kì vọng về giới.
Chúng ta đều lớn lên trong sự đánh đồng giữa bản dạng giới và giới tính sinh học, cũng như những mặc định về ý niệm thế nào là “nam” và “nữ”.
Mặc dù bây giờ tôi đã có nhiều thông tin hơn và biết rằng giới và giới tính sinh học không chỉ đơn giản là trắng và đen như cách vẫn được dạy bảo khi còn nhỏ, nhưng quả thật ngay chính chúng ta cũng phải cần một thời gian dài để xóa bỏ quan niệm này trong tiềm thức.
Vì vậy, tôi vẫn sẽ phải nghiêm khắc nói với chính mình rằng việc trải qua kì “đèn đỏ” không khiến mình nữ tính, tương tự như việc mang trên mình bầu ngực không mặc nhiên gán cho một người thiên chức làm mẹ. Nhưng rồi sẽ có ngày, tôi sẽ vượt qua tất thảy những ý niệm mặc định của bản thân về giới để có thể hoàn toàn chấp nhận rằng nam giới cũng có thể trải qua chu kì kinh nguyệt.
Cơ thể tôi không phải là cơ thể phụ nữ. Việc có kinh nguyệt không có nghĩa tôi là phụ nữ. Chỉ tự nhiên vậy thôi. Cơ thể tôi là thực thể của chính nó. Nó vẫn hoạt động theo cách đã được lập trình về mặt sinh học, và với tôi điều đó không thành vấn đề. Trải qua những ngày “đèn đỏ” không hề dễ chịu chút nào, thậm chí còn gây nhiều đau đớn và phiền muộn. Nhưng trên tất thảy, điều đó chẳng hề khiến tôi không còn là một thằng con trai.
*****
Nguồn bài viết: everyday feminism
Nguồn bài viết: everyday feminism