Alex T -- Nếu như vài năm trước, xuất hiện trên truyền thông là những câu chuyện về cộng đồng LGBT chỉ dừng lại ở những thông điệp như “thương cảm cho thân phận kém may mắn” hay “chấp nhận vì không thể khác đi được”, thì thời gian gần đây, đã xuất hiện nhiều hơn những đại diện LGBT được gia đình, bạn bè đón nhận và nói về họ trong niềm tự hào cùng một thái độ lạc quan.
Dưới đây chỉ là một ít trong số những câu chuyện như vậy – có thực và vẫn đang diễn ra. Dẫu cho hoang mang, bối rối và sợ hãi vẫn là những cung bậc cảm xúc mà những bố mẹ dưới đây ít nhiều đã từng trải qua, nhưng trên hết, họ vượt qua tất cả những điều đó để thấu hiểu và đón nhận con mình. Bởi yêu thương mới làm nên gia đình, và họ đã yêu thương những đứa con đặc biệt của mình không chỉ bằng niềm cảm thông mà còn trong sự đồng hành và tự hào.
Dưới đây chỉ là một ít trong số những câu chuyện như vậy – có thực và vẫn đang diễn ra. Dẫu cho hoang mang, bối rối và sợ hãi vẫn là những cung bậc cảm xúc mà những bố mẹ dưới đây ít nhiều đã từng trải qua, nhưng trên hết, họ vượt qua tất cả những điều đó để thấu hiểu và đón nhận con mình. Bởi yêu thương mới làm nên gia đình, và họ đã yêu thương những đứa con đặc biệt của mình không chỉ bằng niềm cảm thông mà còn trong sự đồng hành và tự hào.
1. Ryland Whittington và bố Jeff - mẹ Hillary
Năm 2007, cặp vợ chồng trẻ Hillary và Jeff nhận được tin mừng sắp chào đón một cô con gái đầu lòng. Họ chọn đặt tên cho nhóc tỳ đầu tiên của mình là Ryland. Khi Ryland gần tròn 1 tuổi, Hillary và Jeff phát hiện ra Ryland bị điếc bẩm sinh, nên sau đó bé được học nói với chiếc máy trợ thính được gắn ở tai. Nhưng một bất ngờ lớn hơn vẫn còn chờ đôi vợ chồng trẻ ở phía trước. Khi đứa con đầu lòng của họ bắt đầu biết ghép câu hoàn chỉnh, một trong những điều đầu tiên nó đã nói là: “CON LÀ CON TRAI!”
Jeff nhớ lại Ryland đã từng rất hổ thẹn và mặc cảm. Cậu bé thường buồn bã thủ thỉ với bố mẹ: “Sau này nhà mình không còn ai nữa, con sẽ cắt tóc ngắn để được làm con trai.” Rồi khi Hillary và Jeff bắt đầu tìm hiểu về những đứa trẻ chuyển giới như con mình, họ nhận ra tỷ lệ tự tử ở trẻ chuyển giới không được gia đình chấp nhận đang ở mức đáng báo động. Hai người đã quyết định sẽ không để con mình rơi vào tình cảnh tương tự.
Năm 2007, cặp vợ chồng trẻ Hillary và Jeff nhận được tin mừng sắp chào đón một cô con gái đầu lòng. Họ chọn đặt tên cho nhóc tỳ đầu tiên của mình là Ryland. Khi Ryland gần tròn 1 tuổi, Hillary và Jeff phát hiện ra Ryland bị điếc bẩm sinh, nên sau đó bé được học nói với chiếc máy trợ thính được gắn ở tai. Nhưng một bất ngờ lớn hơn vẫn còn chờ đôi vợ chồng trẻ ở phía trước. Khi đứa con đầu lòng của họ bắt đầu biết ghép câu hoàn chỉnh, một trong những điều đầu tiên nó đã nói là: “CON LÀ CON TRAI!”
Jeff nhớ lại Ryland đã từng rất hổ thẹn và mặc cảm. Cậu bé thường buồn bã thủ thỉ với bố mẹ: “Sau này nhà mình không còn ai nữa, con sẽ cắt tóc ngắn để được làm con trai.” Rồi khi Hillary và Jeff bắt đầu tìm hiểu về những đứa trẻ chuyển giới như con mình, họ nhận ra tỷ lệ tự tử ở trẻ chuyển giới không được gia đình chấp nhận đang ở mức đáng báo động. Hai người đã quyết định sẽ không để con mình rơi vào tình cảnh tương tự.
“So với những khó khăn mà nhiều người khác trên thế giới phải trải qua cùng con họ, chuyện của chúng tôi không là gì cả.” – Jeff và Hillary chia sẻ. “Chúng tôi chọn cách nuôi dạy con mà không ép uổng. Đây là gia đình chúng tôi, và đây là đứa con trai tuyệt vời của chúng tôi… Nó đang rất khỏe mạnh, xinh trai, và CỰC KỲ hạnh phúc!”
2. Jacob Lemay và bố Joe - mẹ Mimi
Khi đứa con giữa của Joe và Mimi lên 2 tuổi, cả hai được con mình thông báo: “Con là con trai.” Ban đầu, họ đã hi vọng đó chỉ là một giai đoạn tomboy rồi cũng sẽ qua đi. Nhưng Mimi kể lại: “Tôi thấy nó tự đánh vào mình một cách giận dữ và nói ‘Vì sao Chúa lại tạo con ra như thế này? Vì sao Chúa làm con bị lỗi?’ Một đứa trẻ không đáng phải sống khổ sở như vậy.”
Trải qua một vụ tai nạn ô tô, Mimi và Joe nhận ra họ không muốn đánh mất đứa con của mình. Vì vậy, họ quyết định để con sống cuộc sống cậu bé mong muốn. Mia (tên khi đó của bé) chuyển thành Jacob, Mimi cùng Joe từng bước giúp Jacob sống cuộc sống của một bé trai. Hai người sau đó chuyển con mình đến một trường mới nơi cậu bé được các thầy cô giáo và bạn học biết đến là một cậu nhóc. Hiện đã lên 5 tuổi, Jacob đang hạnh phúc hơn bao giờ hết.
“Tôi muốn thằng bé biết mẹ nó luôn tự hào về nó, và mẹ nó luôn tin nó là một đứa trẻ kiên cường. Dù có chuyện gì đi chăng nữa, thằng bé vẫn luôn có mẹ bên cạnh, vì mẹ yêu nó vô cùng. Tình yêu của tôi là mãi mãi, bởi thằng bé là con trai tôi.” – Mimi chia sẻ.
Khi đứa con giữa của Joe và Mimi lên 2 tuổi, cả hai được con mình thông báo: “Con là con trai.” Ban đầu, họ đã hi vọng đó chỉ là một giai đoạn tomboy rồi cũng sẽ qua đi. Nhưng Mimi kể lại: “Tôi thấy nó tự đánh vào mình một cách giận dữ và nói ‘Vì sao Chúa lại tạo con ra như thế này? Vì sao Chúa làm con bị lỗi?’ Một đứa trẻ không đáng phải sống khổ sở như vậy.”
Trải qua một vụ tai nạn ô tô, Mimi và Joe nhận ra họ không muốn đánh mất đứa con của mình. Vì vậy, họ quyết định để con sống cuộc sống cậu bé mong muốn. Mia (tên khi đó của bé) chuyển thành Jacob, Mimi cùng Joe từng bước giúp Jacob sống cuộc sống của một bé trai. Hai người sau đó chuyển con mình đến một trường mới nơi cậu bé được các thầy cô giáo và bạn học biết đến là một cậu nhóc. Hiện đã lên 5 tuổi, Jacob đang hạnh phúc hơn bao giờ hết.
“Tôi muốn thằng bé biết mẹ nó luôn tự hào về nó, và mẹ nó luôn tin nó là một đứa trẻ kiên cường. Dù có chuyện gì đi chăng nữa, thằng bé vẫn luôn có mẹ bên cạnh, vì mẹ yêu nó vô cùng. Tình yêu của tôi là mãi mãi, bởi thằng bé là con trai tôi.” – Mimi chia sẻ.
3. Coy Mathis và bố Jeremy – mẹ Kathryn
Khi Coy lên 4 tuổi, cô bé đã hỏi mẹ Kathryn trong nước mắt: “Chừng nào mình đi bác sĩ để sửa lại cho con hở mẹ? Chừng nào con mới là con gái?”
Vì vậy, mẹ Kathryn và bố Jeremy - một cựu lính thủy đánh bộ - đã đưa Coy đến gặp bác sĩ tâm lý. Họ nhận được kết quả cô bé là trẻ chuyển giới. Kể từ đó, Coy bắt đầu cuộc sống của một bé gái. Bố mẹ em nói em trông rạng rỡ hơn hẳn, không còn tâm trạng bứt rứt, ủ rũ trong khi mọi người xung quanh đều quý mến và đón nhận em.
Ngay cả ở trường, Coy cũng được các giáo viên và bạn học gọi bằng danh xưng của nữ, cô bé còn được tự do mặc bất kỳ trang phục nào mình thích. Nhưng khi em vào lớp một, nhà trường không cho Coy sử dụng nhà vệ sinh dành cho nữ mà buộc em phải đi nhà vệ sinh nam.
Mẹ Kathryn bức xúc nói: “Điều này mặc nhiên cách ly con bé và đặt nó trong con mắt định kiến. Không những thế, nó còn tạo tiền lệ cho những hành động bắt nạt và quấy rối sau này… Nhà trường đang đứng trước một cơ hội tuyệt vời giúp các học sinh hiểu rằng khác biệt là một chuyện bình thường. Chúng ta nên đón nhận sự khác biệt ở mỗi cá nhân thay vì dạy bọn trẻ phân biệt đối xử chỉ bởi ai đó khác.”
Sau đó bố mẹ của Coy đã khởi đơn kiện. Theo Luật Chống phân biệt đối xử tại bang Colorado, Mỹ, trẻ chuyển giới có quyền sử dụng nhà vệ sinh theo giới tính mà chúng cảm nhận. Và do đó gia đình Coy đã chiến thắng.
Mẹ Kathryn nói: “Chia sẻ câu chuyện của chúng tôi là một điều quan trọng, bởi vì đã có nhiều người do sợ hãi mà không được sống là chính mình trong một thời gian quá lâu rồi. Từ khi còn rất nhỏ họ đã biết mình là ai nhưng lại không thể nói ra. Vì vậy, chúng tôi muốn góp một phần của mình để tạo nên một xã hội mà ở đó được sống là chính mình là một điều rất đỗi bình thường.”
Khi Coy lên 4 tuổi, cô bé đã hỏi mẹ Kathryn trong nước mắt: “Chừng nào mình đi bác sĩ để sửa lại cho con hở mẹ? Chừng nào con mới là con gái?”
Vì vậy, mẹ Kathryn và bố Jeremy - một cựu lính thủy đánh bộ - đã đưa Coy đến gặp bác sĩ tâm lý. Họ nhận được kết quả cô bé là trẻ chuyển giới. Kể từ đó, Coy bắt đầu cuộc sống của một bé gái. Bố mẹ em nói em trông rạng rỡ hơn hẳn, không còn tâm trạng bứt rứt, ủ rũ trong khi mọi người xung quanh đều quý mến và đón nhận em.
Ngay cả ở trường, Coy cũng được các giáo viên và bạn học gọi bằng danh xưng của nữ, cô bé còn được tự do mặc bất kỳ trang phục nào mình thích. Nhưng khi em vào lớp một, nhà trường không cho Coy sử dụng nhà vệ sinh dành cho nữ mà buộc em phải đi nhà vệ sinh nam.
Mẹ Kathryn bức xúc nói: “Điều này mặc nhiên cách ly con bé và đặt nó trong con mắt định kiến. Không những thế, nó còn tạo tiền lệ cho những hành động bắt nạt và quấy rối sau này… Nhà trường đang đứng trước một cơ hội tuyệt vời giúp các học sinh hiểu rằng khác biệt là một chuyện bình thường. Chúng ta nên đón nhận sự khác biệt ở mỗi cá nhân thay vì dạy bọn trẻ phân biệt đối xử chỉ bởi ai đó khác.”
Sau đó bố mẹ của Coy đã khởi đơn kiện. Theo Luật Chống phân biệt đối xử tại bang Colorado, Mỹ, trẻ chuyển giới có quyền sử dụng nhà vệ sinh theo giới tính mà chúng cảm nhận. Và do đó gia đình Coy đã chiến thắng.
Mẹ Kathryn nói: “Chia sẻ câu chuyện của chúng tôi là một điều quan trọng, bởi vì đã có nhiều người do sợ hãi mà không được sống là chính mình trong một thời gian quá lâu rồi. Từ khi còn rất nhỏ họ đã biết mình là ai nhưng lại không thể nói ra. Vì vậy, chúng tôi muốn góp một phần của mình để tạo nên một xã hội mà ở đó được sống là chính mình là một điều rất đỗi bình thường.”
4. Milla Brown và bố - mẹ Renée Fabish
Lên 2, Milla bắt đầu tự gọi mình là “boy-girl”, vì dù có cơ thể nữ giới, cậu bé không cảm thấy mình là con gái. Lên 6, Milla lắc đầu nguầy nguậy với quần áo con gái và nhất quyết cắt phăng mái tóc dài của mình.
Renée Fabish, một bà mẹ trẻ đến từ Brisbane, Úc, chia sẻ: “Một ngày nọ, Milla đến bên tôi, trong nước mắt ràn rụa nó hỏi tôi có thể mua thuốc gì để giúp nó biến thành con trai được không. Thằng bé thường nói những câu như ‘Tại sao con lại sinh ra thế này?’, ‘Con muốn là con trai chứ không phải thế này. Con muốn là một đứa con trai thật sự.’”
Renée và bố của Milla bắt đầu nhận thấy cậu bé có biểu hiện thu mình và trầm cảm. Cô nhớ lại: “Hằng đêm mỗi khi lên giường ngủ thằng bé đều khóc. Là cha mẹ, chúng tôi đã tự hứa sẽ yêu con mình vô điều kiện. Và chúng tôi được bác sĩ khuyên nên cho thằng bé bắt đầu quá trình chuyển giới càng sớm càng tốt.”
Sau này, trong một video đăng tải trên Facebook kể lại quá trình chuyển đổi của Milla, Renée viết: “Điều duy nhất thay đổi với chúng tôi là việc sử dụng nhân xưng. Chúng tôi luôn hết lòng ủng hộ thằng bé. Lúc này đây nó vẫn mạnh khỏe, tràn đầy cá tính. Và trên hết, thằng bé đang cực kỳ hạnh phúc!!”
Lên 2, Milla bắt đầu tự gọi mình là “boy-girl”, vì dù có cơ thể nữ giới, cậu bé không cảm thấy mình là con gái. Lên 6, Milla lắc đầu nguầy nguậy với quần áo con gái và nhất quyết cắt phăng mái tóc dài của mình.
Renée Fabish, một bà mẹ trẻ đến từ Brisbane, Úc, chia sẻ: “Một ngày nọ, Milla đến bên tôi, trong nước mắt ràn rụa nó hỏi tôi có thể mua thuốc gì để giúp nó biến thành con trai được không. Thằng bé thường nói những câu như ‘Tại sao con lại sinh ra thế này?’, ‘Con muốn là con trai chứ không phải thế này. Con muốn là một đứa con trai thật sự.’”
Renée và bố của Milla bắt đầu nhận thấy cậu bé có biểu hiện thu mình và trầm cảm. Cô nhớ lại: “Hằng đêm mỗi khi lên giường ngủ thằng bé đều khóc. Là cha mẹ, chúng tôi đã tự hứa sẽ yêu con mình vô điều kiện. Và chúng tôi được bác sĩ khuyên nên cho thằng bé bắt đầu quá trình chuyển giới càng sớm càng tốt.”
Sau này, trong một video đăng tải trên Facebook kể lại quá trình chuyển đổi của Milla, Renée viết: “Điều duy nhất thay đổi với chúng tôi là việc sử dụng nhân xưng. Chúng tôi luôn hết lòng ủng hộ thằng bé. Lúc này đây nó vẫn mạnh khỏe, tràn đầy cá tính. Và trên hết, thằng bé đang cực kỳ hạnh phúc!!”
5. AJ và mẹ Debi Jackson
Debi Jackson có con gái là một trẻ chuyển giới. Trong chương trình truyền hình Lắng Nghe Lời Mẹ Nói phát sóng ở Mỹ, cô đã mở đầu câu chuyện của mình: “Con gái tôi năm nay lên 6 tuổi. Con bé đã chuyển giới, điều này có nghĩa nó đã thay đổi diện mạo bên ngoài từ nam sang nữ lúc 4 tuổi và hiện đang sống hoàn toàn trong giới tính đúng của mình.”
Debi Jackson có con gái là một trẻ chuyển giới. Trong chương trình truyền hình Lắng Nghe Lời Mẹ Nói phát sóng ở Mỹ, cô đã mở đầu câu chuyện của mình: “Con gái tôi năm nay lên 6 tuổi. Con bé đã chuyển giới, điều này có nghĩa nó đã thay đổi diện mạo bên ngoài từ nam sang nữ lúc 4 tuổi và hiện đang sống hoàn toàn trong giới tính đúng của mình.”
Video chia sẻ xúc động của Debi Jackson về AJ
Debi thừa nhận từ khi đón nhận AJ là con gái, gia đình cô đã mất đi gần hết bạn bè cùng một vài người thân. Dẫu vậy, người mẹ theo đạo Thiên Chúa đến từ Alabama, một bang nổi tiếng bảo thủ với người LGBT, luôn tin vào quyết định của mình. Cô nói: “Từ trong thâm tâm, con tôi vẫn luôn là một đứa con gái. Con bé biết điều đó. Và Chúa cũng biết điều đó. Thế là đủ với tôi rồi.”
6. Jazz Jennings và bố Greg – mẹ Jeanette
Khi lên 1 tuổi rưỡi, Jazz đã nhận mình là một bé gái. Thế nên không quá ngạc nhiên khi lên 3, cô bé được bác sĩ chẩn đoán là trẻ chuyển giới. Và khi Jazz lên 5, mẹ Jeanette và bố Greg đã mở rộng vòng tay chào đón cô con gái của mình.
Greg nói: “Jeanette và tôi đồng thuận 100 phần trăm với nhau về cách chúng tôi sẽ nuôi dạy Jazz. Chúng tôi không đặt đường chỉ lối, thay vào đó chúng tôi ủng hộ. Và chúng tôi luôn cố gắng lắng nghe điều con bé muốn nói.”
Jeanette cũng có điều chia sẻ: “Vợ chồng tôi thường nói với Jazz những lời động viên như ‘Con là một cô bé đặc biệt. Chúa đã tạo nên con là một cô bé đặc biệt.’” Khi được hỏi cô phản ứng ra sao trước những chỉ trích từ những bậc phụ huynh khác, Jeanette trả lời: “Tôi không quan tâm lắm người ta nghĩ gì.”
Năm 2007, Greg và Jeanette sáng lập tổ chức TransKids Purple Rainbow Foundation nhằm mục đích giúp đỡ những trẻ chuyển giới và phụ huynh trong hoàn cảnh tương tự. Còn với Jazz Jennings, hiện 14 tuổi, cô bé hiện đã ra một cuốn tự truyện, trở thành người mẫu đại diện cho nhãn hàng Clean & Clear sau khi trở thành một hiện tượng YouTube và lên sóng chương trình truyền hình của riêng mình All That Jazz mùa hè năm nay. Cô bé còn có tên trong danh sách 25 gương mặt Teen có ảnh hưởng nhất nước Mỹ do tạp chí TIME bình chọn vào năm 2014.
Khi lên 1 tuổi rưỡi, Jazz đã nhận mình là một bé gái. Thế nên không quá ngạc nhiên khi lên 3, cô bé được bác sĩ chẩn đoán là trẻ chuyển giới. Và khi Jazz lên 5, mẹ Jeanette và bố Greg đã mở rộng vòng tay chào đón cô con gái của mình.
Greg nói: “Jeanette và tôi đồng thuận 100 phần trăm với nhau về cách chúng tôi sẽ nuôi dạy Jazz. Chúng tôi không đặt đường chỉ lối, thay vào đó chúng tôi ủng hộ. Và chúng tôi luôn cố gắng lắng nghe điều con bé muốn nói.”
Jeanette cũng có điều chia sẻ: “Vợ chồng tôi thường nói với Jazz những lời động viên như ‘Con là một cô bé đặc biệt. Chúa đã tạo nên con là một cô bé đặc biệt.’” Khi được hỏi cô phản ứng ra sao trước những chỉ trích từ những bậc phụ huynh khác, Jeanette trả lời: “Tôi không quan tâm lắm người ta nghĩ gì.”
Năm 2007, Greg và Jeanette sáng lập tổ chức TransKids Purple Rainbow Foundation nhằm mục đích giúp đỡ những trẻ chuyển giới và phụ huynh trong hoàn cảnh tương tự. Còn với Jazz Jennings, hiện 14 tuổi, cô bé hiện đã ra một cuốn tự truyện, trở thành người mẫu đại diện cho nhãn hàng Clean & Clear sau khi trở thành một hiện tượng YouTube và lên sóng chương trình truyền hình của riêng mình All That Jazz mùa hè năm nay. Cô bé còn có tên trong danh sách 25 gương mặt Teen có ảnh hưởng nhất nước Mỹ do tạp chí TIME bình chọn vào năm 2014.
7. Qbdoo và mẹ Francisca Motana
Francisca, một bà mẹ trẻ đến từ New York, Mỹ phát hiện đứa con lớn 8 tuổi của cô luôn tỏ ra muộn phiền cách đây 2 năm về trước. Qbdoo (gọi tắt là “Q”) thường bứt rứt với cơ thể, quần áo và bản thân mình.
Francisca nói: “Tình trạng này càng ngày trầm trọng, đến nỗi mỗi sáng chuẩn bị đến trường đi học, thằng bé trông thẫn thờ cứ như người mất hồn. Bản tính nó là một đứa vui vẻ, rạng rỡ và hay cười, nhưng rồi mỗi ngày lớn lên nụ cười của nó dần biến mất.”
Nụ cười chỉ trở lại sau khi Francisca giúp Q thay đổi và sống cuộc sống của một bé trai. Khi được hỏi về mình, Q nói: “Con không biết vì sao con là con trai, đơn giản là con biết như vậy thôi. Thỉnh thoảng vẫn có ai đó quên con là con trai. Mỗi lúc như vậy con thấy buồn lắm, nhưng con nhắc họ, và sau đó thì họ nhớ.”
Khi được hỏi về quyết định của mình, Francisca trả lời bằng một thông điệp: “Hãy cho tôi biết còn điều gì mãnh liệt và tự do hơn khi được sống trọn vẹn là chính mình? Sẽ thật nguy hại nếu tôi cứ cố chối bỏ con người thật của thằng bé và bắt nó trở thành một người không phải nó. Tôi không muốn thay đổi thằng bé. Thứ mà bây giờ tôi sẵn sàng thay đổi là xã hội ngoài kia.”